TRỞ LẠI QUÊ HƯƠNG
TRỞ LẠI QUÊ HƯƠNG
Đêm tha hương nghe xao xác tiếng gà
Thảng thốt nhớ miền quê xa vời vợi
Mấy mươi năm gót mỏi mòn danh lợi
Mà lòng mình ngỡ như mới hôm qua
Quê mẹ đêm nay có xao xác tiếng gà
Làm nao lòng những đứa con xa xứ sở
Ò ó o màn đêm đen loang vỡ
Gọi mặt trời lên rực rỡ ánh mai hồng
Cô lúm đồng tiền duyên dáng nhất xóm Đông
Còn cắt cỏ hay theo chồng lên phố chợ
Câu Đào Liễu bỏ quên từ dạo đó
Bao gã khờ chưa kịp ngỏ lời thương
Quê mẹ ơi vai áo bạc gió sương
Bố hối hả ngược xuôi đường cày ải
Cục đất nâu, mùi rạ thơm ngai ngái
Quẩn quanh con cho đến mãi bây giờ
Mẹ tảo tần bươn chải chợ sớm trưa
Kĩu kịt gánh bờ đê xưa ngược gió
Con sông quê ngày mưa ngầu mắt đỏ
Đón mẹ về chỉ tím ngọn cỏ may
Còn đâu những lần đánh chắt đánh quay
Cùng chúng bạn mê say trò con trẻ
Để hôm nay giữa dòng đời lặng lẽ
Nhìn lại mình vẫn là kẻ trắng tay
Quê hương ơi ôi náo nức mê say
Tìm đâu nữa những ngày thơ đẹp đẽ
Con trở về nhưng chẳng còn dáng mẹ
Cội cau già lặng lẽ khóc cùng đêm
Tác giả: Bùi Thảo
Bài thơ của tác giả #BùiThảo gửi đến Page. Thông qua #giodonglao, tác giả #BùiThảo muốn gửi đến các cô, bác, anh, chị, các bạn và các em lời nhắn qua 4 câu thơ:
"Quê mẹ ơi nỗi nhớ khôn nguôi
Bâng khuâng lắm chiều nay nơi quê lạ
Thèm được chạy chân trần trên gốc rạ
Xóm nhỏ chiều... nghi ngút khói...vào đông..."
Ảnh Trần Nguyên